“Ba tháng nay đường huyết của tôi luôn ở dưới 5 rồi” - phải nghe thấy giọng nói hồ hởi của chú Độ qua điện thoại mới khiến chúng tôi có đủ động lực để bắt đầu hành trình về Thanh Hóa trong những ngày mưa phùn âm u và ẩm ướt như thế này. Có lẽ một phần nhờ sự háo hức và hưng phấn mà chú truyền cho, chuyến đi không dài như tôi đã tưởng tượng, chỉ sau 3 giờ đồng đồ, tôi đã có mặt tại thị xã Bỉm Sơn để được trực tiếp gặp chú Độ và nghe chú kể  câu chuyện về bí quyết kiểm soát đường huyết hiệu quả của mình.

Thanh Hóa không mưa, trời quang mây và mát mẻ. Xuống xe, khi chúng tôi còn đang bỡ ngỡ trước phong cảnh hữu tình của ngôi chùa Phúc Khánh thì chú xuất hiện. Nụ cười thân thiện của chú khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh người cha khi gặp những đứa con xa nhà lâu ngày mới về. Tôi vẫn nghĩ chú là người thân của cô bạn đồng nghiệp đến khi nghe cô giới hiệu.

Ở tuổi 59, trông chú có vẻ già hơn so với tuổi, mái tóc đã điểm bạc khá nhiều nhưng nụ cười luôn thường trực và giọng nói rất hào sảng, khỏe khoắn. Cuộc sống giản dị, ba người con đều đã trưởng thành, lập gia đình và những đứa cháu ngoan chính là niềm vui và nguồn sức mạnh lớn nhất của cô chú. Nhấp chén nước vối, chú bắt đầu kể cho chúng tôi nghe câu chuyện của mình - bắt đầu cũng là khoảng thời gian này của 2 năm trước. Chú kể: “Đó là những ngày tháng 3 năm 2013, chú thấy sức khỏe bỗng giảm sút đi nhiều, mệt mỏi triền miên rồi tiểu đêm khiến chú thường xuyên bị mất ngủ. Chỉ nghĩ đơn giản là bệnh tuổi già, lại thêm bận rộn với công việc quản lý quán internet của anh con trai nên chú không đi khám mà chỉ ăn uống thêm để tẩm bổ. Mãi đến khi thằng cháu nhỏ phát hiện sự lạ về những đàn kiến trong toilet, chú mới giật mình đi khám thì biết mình đã bị tiểu đường với chỉ số đường huyết 8,2 mmol/l. Nhưng vẫn còn may là chú chưa bị biến chứng gì ngoài hai chỉ số gan nhiễm mỡ và mỡ máu cao”.


"Đường huyết như vậy là quá tốt rồi" - chú Độ

Tôi thắc mắc hỏi chú có lo lắng khi biết mình mắc bệnh tiểu đường không? Chú cười thật hiền: “Riêng chú thì không sao, vì mình coi như cũng đã hoàn thành mọi nghĩa vụ rồi, nhưng chỉ sợ bọn trẻ con lo lắng...”. Vì “bọn trẻ”, sau khi phát hiện bệnh chú cố gắng uống thuốc đều đặn, đi khám đầy đủ, hạn chế ăn đồ ngọt, năng tập thể dục,… nhưng chỉ số đường huyết vẫn “cứng đầu” ở trong khoảng 8.0 - 9,0 mmol/l.

kiểm soát đường huyết

Chú Độ vui với nụ cười luôn thường trực

Sốt ruột nhìn bệnh của bố mãi không thuyên giảm, anh con cả công tác tại phòng xuất nhập khẩu tỉnh đã dày công tìm hiểu về những sản phẩm dành cho người bệnh tiểu đường. Đọc được câu chuyện về bài thuốc đông y từ các thảo dược Dây thìa canh, chè đắng, giảo cổ lam... giúp hỗ trợ ổn định đường huyết. Không chỉ thế, công thức thảo dược này còn đã được kiểm chứng bằng nghiên cứu và phản hồi tốt của nhiều người đã sử dụng. Tin tưởng - anh mua chế phẩm về cho bố, và quả nhiên - niềm tin của anh đã đúng. Sau nửa tháng sử dụng chế phẩm thảo dược này với liều 9 viên/ngày, chú đi xét nghiệm lại thì đường huyết đã giảm xuống 7.5 mmol/l, rồi dần dần là 7.2 mmol/l. Chú hứng khởi kể: “Sau 1 tháng đường huyết về 7,2 là chú bắt đầu giảm xuống sử dụng liều 6 viên/ngày, đến nay đã 5 tháng, đường huyết ổn lắm rồi. Vừa rồi vì dịp tết chú không kiểm soát được ăn uống với rượu bia nên đường huyết mới lên 6,0 thôi; chứ 3 tháng trước lúc cũng chỉ trong khoảng 4,8 - 5. Đi khám ở bệnh viện, nhìn chuyển biến bất ngờ của chú nhiều người còn đùa bảo - ông như vậy thì làm gì còn gọi là bị bệnh tiểu đường nữa”. Sức khỏe đã ổn định, không chỉ có đường huyết mà tình trạng mệt mỏi và tiểu đêm cũng hết, mỡ máu cũng về mức bình thường. Tâm lý thoải mái, không còn lo lắng gì về sức khỏe, nhìn chú say sưa kể về thành tích học tập của đứa cháu trai, hay khi chú cưng nựng cô cháu gái, tôi biết hạnh phúc thật sự đã trở lại với chú.

"Đường huyết nó xuống còn như vậy, nhiều người bảo chú như vậy làm gì còn tiểu đường nữa" - chú Độ

Tiếng cười giòn giã của ba thế hệ ông-con-cháu trong căn nhà nhỏ còn theo tôi mãi suốt chặng đường trở về Hà Nội. Cũng như lời dặn dò mộc mạc của chú khi tiễn chúng tôi: “Nếu về Thanh Hóa nhớ qua nhà chú chơi, cứ hỏi thăm chú Nguyễn Hoàng Độ ở thôn 6, Quang Trung, Bỉm Sơn, Thanh Hóa, cháu nhé!”.

Và, nhờ những người như chú, tôi lại có thêm động lực để tiếp tục những cuộc hành trình còn dài phía trước của mình để đến với “những người bệnh tiểu đường hạnh phúc”.

Huyền Trang