Phải đến khi gặp trực tiếp và được trò chuyện, tôi mới tin có một sự lột xác hoàn toàn ở con người chú so với thời điểm 3 tháng trước. Chú từ một con người từng suy sụp, lo lắng đến mất ngủ vì căn bệnh tiểu đường nay đã tìm lại sức khỏe và niềm tin cuộc sống khi đẩy lùi được căn bệnh tiểu đường. Đó là câu chuyện của chú Nguyễn Thực Gia, 59 tuổi ở xóm Xuân Ổ B, phường Võ Cường, thành phố Bắc Ninh.

Chú Nguyễn Thực Gia

Chú Nguyễn Thực Gia - Xóm Xuân Ổ B, P. Võ Cường, TP Bắc Ninh

Dấu chấm hết khi mắc bệnh tiểu đường???

Tôi còn nhớ, những ngày cuối tháng 5 có tiếp nhận cuộc gọi từ đầu số tỉnh Bắc Ninh. Phía bên kia đầu dây, giọng một người đàn ông trung tuổi đầy lo lắng, suy tư: “Chú mới đi khám phát hiện tiểu đường mà lo quá cháu à…”. Phải mất khá nhiều thời gian chia sẻ những câu chuyện ngoài lề, tôi mới đi được vào vấn đề chính để tìm hiểu tình trạng bệnh của chú:

Trước khi phát hiện bệnh tiểu đường, sức khỏe của chú thế nào ạ?

- Sức khỏe chú tốt lắm, chú từng phục vụ trong quân ngũ nên sinh hoạt rất điều độ. Cân nặng lúc đấy đến 74kg đấy.

Thời điểm phát hiện bệnh tiểu đường cơ thể chú có biểu hiện gì đặc biệt không?

- Chú thường xuyên thấy người mệt mỏi và hay ốm vặt. Có lần chú bị cảm cúm đến 10 ngày mới khỏi. Khi đứng lên cân kiểm tra của Bệnh viện Quân y 110, chú tưởng mình hoa mắt vì thấy còn có 64 kg. Vậy là sút đến cả 10kg chỉ trong có hơn tháng giời đấy cháu ạ. Còn nữa, mắt chú mờ đi nhiều, cứ xem tivi hay đọc báo là phải đeo kính.

Lúc đó chỉ số đường huyết của chú bao nhiêu ạ?

- Đến 8.5 mmol/l mới chết chứ.

Chú có sử dụng thuốc gì để giảm đường huyết chưa?

- Bác sĩ có cho thuốc mà chú chưa uống. Chú có bà chị gái cũng bị tiểu đường đã 10 năm nay mà tháng nào cũng phải đi khám và lấy thuốc nên bất tiện quá. Mà uống vào mệt người lắm nên chú không muốn dùng. Mấy hôm nay chú không ngủ được, còn cô thì cứ rấm rứt khóc suốt, mấy đứa con thì xao nhãng công việc vì thương bố…

Vâng, ai cũng biết căn bệnh tiểu đường nguy hiểm, nó không chỉ ảnh hưởng tới người bệnh mà còn với cả chính những người thân của họ. Nhưng liệu có phải bị tiểu đường là chấm hết tất cả???

Sự thay đổi ngỡ ngàng sau hai tháng kiểm soát được bệnh tiểu đường

Câu chuyện của chú đã làm tôi không thể quên. Sau 3 tháng, tôi thu xếp và hẹn lịch đến nhà thăm chú. Trước mắt tôi, chú - một con người hoàn toàn khỏe mạnh, vạm vỡ với nước da rám nắng và phong thái yêu đời, lạc quan nhanh nhẹn của người lính cụ Hồ. Và những chia sẻ của chú đã cho tôi thêm niềm tin và tự hào về công việc đang làm: “Nhờ cháu tư vấn dùng thêm chế phẩm từ thảo dược Dây thìa canh, chè đắng, giảo cổ lam,... mà chú được như thế này đấy!!!”

Chú có dùng sản phẩm này như cháu hướng dẫn không?

- Có chứ. Tuần đầu chú uống liều 12 viên/ngày thì kiểm tra đường huyết thấy xuống còn 5.6 mmol/l. Sướng quá chú giảm xuống uống 6 viên/ngày luôn.

Giảm liều 6 viên thì đường huyết của chú thế nào?

- Đường huyết có tăng chút lên 6 mmol/l, nhưng bác sĩ bảo vẫn trong ngưỡng an toàn nên chú cứ duy trì liều đó. Giờ chú giảm còn có 4 viên/ngày mà đường huyết vẫn duy trì 6 chấm đấy.

Từ khi dùng sản phẩm sức khỏe của chú sao rồi ạ?

- Tốt lắm. Chú không còn bị mệt nữa, ăn uống ngon miệng, hôm rồi chú cân được 67kg rồi đấy. Mà hay nhất mắt chú giờ không còn mờ như xưa. Cháu thấy đấy, chú ngồi xem tivi và đọc chữ mà không cần đeo kính nữa. Chứ như trước cứ phải đeo kính bất tiện lắm.

Trong chế độ ăn uống chú có phải kiêng khem nhiều không?

- Chú chỉ giảm bớt các đồ ngọt, ăn nhiều rau xanh và muối lạc, mỗi sáng đi thể dục 30 phút.

Giờ chú còn lo lắng về bệnh tiểu đường nữa không?

- Đường huyết như này lo gì nữa cháu. Giờ chú tham gia các công việc của thôn xã nữa đấy. Còn cô thì chả thấy khóc thêm lần nào! (Cười lớn).

Chú Gia vui mừng kể lại quá trình ổn định đường huyết của mình

Những chia sẻ rất đời thường nhưng chan chứa niềm vui và hạnh phúc. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy cho tôi thấy chú đã lấy lại niềm tin vào cuộc sống. Dẫn tôi sang mảnh đất bên cạnh, chú bảo mình phải khỏe vì còn phải giúp anh thứ hai xây nhà ổn định cuộc sống riêng. Chú say sưa kể về những dự định sắp tới, trên khuôn mặt ấy không còn vương vấn chút âu lo nào về căn bệnh tiểu đường như hai tháng trước.

Tạm biệt chú, tôi hẹn chú sẽ trở lại vào một ngày không xa. Được nhìn thấy chú hoàn toàn khỏe mạnh và phấn khởi là thành công lớn nhất của chuyến đi lần này. Để cẩn thận chỉ đường, chú bế theo đứa cháu nhỏ đưa tôi ra tận đầu ngõ dặn dò: “Trong xóm này nhiều người bị tiểu đường lắm, chú đều mách họ sử dụng sản phẩm từ thảo dược Dây thìa canh, chè đắng, giảo cổ lam.... Hôm rồi đi khám có ông đường huyết mười mấy, chú cũng bảo dùng. Chứ để họ héo món vì bệnh tiểu đường thì khổ lắm”. Cám ơn những con người như chú đã giúp cuộc sống đầm ấm hơn với tình làng nghĩa xóm.

Huê Phượng

 

Lưu